Mọi người đều câm như hến, lúc này mới nhớ tới thân phận thực sự củangười thanh niên trước mặt, tuy ngữ khí vẫn ôn hòa, nhưng lúc ngài tứcgiận lại khiến cho người khác có cảm giác như lông mao trên người đềudựng đứng hết cả lên. Giọng điệu Đoàn Phi chậm lại, nói với Tào Phương:
- Tào Phương, ngươi xác định khi Lý Thôi chịu gia pháp không có bất kỳ vết thương nào khác chứ?
Tào Phương nghĩ một lát, nói:
- Không có, những ngày đó thân thể của hắn rất tốt, trước khi đánh LýToàn còn đi tìm hoan lạc khắp nơi, sau khi đánh Lý Toàn hắn mới sợ hãi,trốn ở nhà mấy ngày không dám ra ngoài, nhưng ngày nào cũng rất khỏemạnh, không thấy có gì không đúng cả!
Đoàn Phi cau mày nói:
- Hai mươi roi nhiều lắm cũng chỉ bong da tróc thịt, tuyệt đối sẽ khôngđánh chết được người đang sống sờ sờ. Nếu đã không phải là vết thương bị từ trước, chẳng lẽ là chuyện xảy ra sau đó? Tào Phương, ngươi có nhớsau khi bị đánh, bệnh tình của Lý Toàn thuyên giảm hay tăng lên? Hoặc là có một ngày nào đó chuyển biến bất ngờ không?
Tào Phương trong mắt lộ ra sự kinh ngạc nói:
- Đại nhân sao ngài biết được? Vết thương của hắn vốn dần dần khởi sắc,nhưng có một hôm đột nhiên xấu đi, hắn hôn mê bất tỉnh, lại không ngừngnôn ra máu, đại phu tới khám cũng không nói ra được là làm sao, chỉ nóilà ngoại thương dẫn đến xuất huyết trong … sau đó cho hắn ít thuốc trịnội thương, kết quả, sau khi uống xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965442/quyen-3-chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.