Mặt trời đã chếch 45 độ về phía tây, ánh sáng đã chiếu vào cả trong phòng.
Trong phòng, trên giường một đám chăn bỗng đột nhiên khẽ đụng đậy, rồi có âm thanh phát ra.”Ngô…”
Trong chăn bông truyền ra một tiếng rên rỉ thống khổ, giống như tiếng nức nở của một con meo con
“Ách…” Không được, nàng thật không chịu được .
Nàng nhất định phải tìm người tới cứu nàng, nếu không, nàng thật sự có thể chết ở chỗ này a!
Ngủ hai mười mốt giờ, nàng cũng không muốn chui ra khỏi chăn, phải nghĩ cách mới được.
Giãy dụa sau một hồi, chỉ thấy một cánh tay mềm mại trắng nõn từ trong chăn run rẩy duỗi ra ngoài, sâu một hồi quờ quại rút cục cũng tìm được điện thoại hồi nàng nhắm mắt ấn một tổ hợp phím số mà đảm bảo không thể ấn sai .
Cái số này so với dịc vụ giúp việc tốt hơn nhiều lắm a: thái độ phục vụ tốt, hiệu suất cao, không phải trả tiền, hơn nữa cả năm không đòi nghỉ.
“Này.” Đối phương nhận điện thoại.
“Ta sắp chết…” Nàng thanh âm suy yếu như sắp tắt thở tới nơi.
“Con mèo nhỏ?” Với thanh âm này, hắn nháy mắt cũng nhận ra nàng, tuyệt đối không sai
“Tuấn Nam, mau tới cứu ta, ta thật không chịu được…” Nàng nức nở nói, giả bộ đáng thương hết mức có thể.
“Tại sao?” Đối phương tựa hồ như đã sớm nhìn thấu mưu kế của nàng, đối phó với loại mư kế này nhất định phải bình tĩnh, tỉnh táo ứng chiến.”Ngươi hôm nay tại sao không đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-nam-vs-da-tieu-mieu/2503356/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.