Định Quốc Kiêu Kỵ Vệ tử thủ thành Yến Kinh, mấy ngày nay chiến đấu với mấy vạn cấm vệ quân hoàng thành, thể lực và sĩ khí kém xa Khiếu Lang Doanh, bàn cờ này của Lý Mạt đã bỏ lỡ một nước.
Lý Uyển và Lý Mạt đều đang đi cùng một nước cờ.
Trước giờ Lý Mạt toàn lấy danh nghĩa triều đình ám sát Lý Uyển, giết nữ nhân hắn coi trọng, hạ độc rượu ngự tứ trong yến sinh thần của Lý Uyển, để cho hắn luôn luôn nhớ kĩ hoàn cảnh của mình, chỉ cần Lý Uyển kìm nén không được tạo phản, Lý Mạt theo lẽ thường hẳn là có thể dẫn binh cứu giá —
Hắn đã lật đổ Trấn Nam Vương phủ và Trầm Sa Khổng gia, Thiên Uy Doanh ở Tây Cương xa xôi không dập được lửa gần. Trong người Lý Mạt chảy dòng máu hoàng tộc Lý gia, thân là đích trưởng tử của Lĩnh Nam Vương, chiến công hiển hách uy danh truyền xa, chỉ cần hắn diệt Lý Uyển, nói một câu cứu giá chậm trễ, âm thầm giết thái tử và hoàng tôn, ngôi vị hoàng đế của Đại Thừa dễ dàng rơi vào tay hắn.
Thắng thua cùng lắm chỉ trong một ý nghĩ, ai tạo phản trước thì phải đứng chịu mũi sào.
Lý Uyển nhẫn nhục gách vác hơn Lý Mạt rất nhiều. Hắn ngủ đông càng lâu bao nhiêu, tỉ lệ mãng xà xuất huyệt nhất chiêu tất thắng càng cao bấy nhiêu.
Lý Mạt lòng lang dạ thú, Lý Uyển quá rõ, hắn dùng mấy tháng bày mưu tính kế, thần không biết quỷ không hay ép Lý Mạt phải động thủ sớm hơn thời hạn, giải trừ hoàn cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-menh/1655057/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.