"Chỗ ta còn tên." Một tay Lý Uyển nắm dây cương, một tay cầm bao tên huyền thiết đưa cho Lý Mạt.
Lý Mạt dùng thuốc cầm máu đắp lên vết thương trước ngực, may mà sức lực của tiểu cô nương kia khá yếu và cũng không nhắm trúng chỗ hiểm, nếu không hắn đã phải bỏ mạng ở nơi này. Hắn thở dài, đúng là còn quá trẻ, không thấu nổi lòng người.
Hắn vươn tay qua chỗ ống đựng tên rút vài cái, thấy trong đó có bảy mũi tên cơ quát đặc chế khắc hoa văn mẫu đơn: "Ta xài mũi tên khắc hoa mẫu đơn được không?"
Lý Uyển không quay đầu lại: "Không được, đó là của ta, quý lắm."
Ảnh Sơ Ảnh Điệp giải quyết phân nửa binh lính Ba Tể Mộc, Ám Hỉ và Ảnh Thất chế trụ thủ lĩnh Thái Lý trên mặt đất, Ám Hỉ ghìm cổ gã, song kiếm của Ảnh Thất đâm vào hai xương đầu gối của gã, ghim chặt gã xuống đất.
Thái Lý đau đớn vùng vẫy, cuối cùng từ bỏ chống cự, cười lạnh nhìn Lý Mạt và Lý Uyển.
"Người Hán các ngươi đều là tiểu bạch kiểm à? Đứa mới tới còn đẹp hơn nữa, ngươi là ai?" Giọng của Thái Lý khàn khàn thô lỗ, khinh thường trêu ghẹo hai người.
Ánh mắt Ảnh Thất trở nên lạnh lẽo, nhuyễn kiếm trong tay đâm vài nhát vào xương đầu gối gã, gã đau đớn gầm nhẹ, cười to: "Sảng khoái."
Lý Uyển xuống ngựa, khom người nói: "Tại hạ Tề Vương thế tử Lý Uyển, chủ tướng Khiếu Lang Doanh."
Thái Lý thu lại ý cười cợt nhả, híp mắt đánh giá Lý Uyển, lạnh nhạt nói: "Nhi tử Lý Sùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-menh/1655029/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.