Bá Hạ công chúa khẽ giật mình, nàng mỉm cười: “Lý Lạc Nhạn.”
“Công chúa thiên tuế.” Lương Tiêu kinh ngạc, hành lễ, “Nghe danh Bá Hạ công chúa anh khí mỹ mạo đã lâu, ngâm được thi thư, thượng được võ trường, hôm nay Lương Tiêu có phúc gặp gỡ, chuyến đi này không uổng chút nào. Người cũng tới tiễn Dật Nhàn sao?”
“Nếu thánh thượng cho phép nữ tử ra chiến trường, lúc đó người dẫn binh chắc chắn là ta. Đáng tiếc, ở trong mắt các ngươi, người như bọn ta sinh ra chỉ có mỗi nghĩa vụ hòa thân.” Công chúa Bá Hạ phất tay áo, đáp lễ, nhấc cương ngựa xoay người rời đi.
Lương Tiêu gọi nàng một tiếng: “Công chúa hiểu lầm, Lương mỗ chưa bao giờ nghĩ như vậy, nếu người xuất chinh, Lương mỗ cũng sẽ đến tiễn người.”
Hiếm khi nào công chúa Bá Hạ cười cười, xoay người hỏi hắn: “Nghe nói ngươi đang hỏi thăm dịch quán Khổng gia? Ở phía nam hoàng thành, gần phường trà lâu Úc Danh.”
Lương Tiêu đứng dậy khom người cảm tạ.
Phường trà lâu Úc Danh cũng là sản nghiệp nhà Lương Tiêu, an tĩnh ở một góc phía nam hoàng thành, quý tộc hậu duệ trong kinh thành đến uống trà, cố ý chọn một nơi yên tĩnh, mặc dù cái tên phường trà Úc Danh này không có gì ấn tượng, nhưng bố trí bên trong lại vô cùng xa hoa.
Tề Vương phủ mỗi ngày dù tiêu tiền như nước nhưng chỉ tính ở mức tầm trung so với các vương phủ khác, nhưng có thế tử điện hạ thì khác hẳn, có một đứa con trai đốt tiền như vậy, Tề Vương phủ cũng không tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-menh/1655018/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.