Lý Uyển ôm hết mấy món bảo bối của Ảnh Thất trộm giấu vào ngực, giữ chặt không cho Ảnh Thất động đậy.
Ảnh Thất muốn lấy lại, nhưng bị thế tử điện hạ lạm quyền giương uy, đứng khoanh tay cạnh giường im lặng.
Lý Uyển nhếch mày hỏi y: “Tiểu Thất, thương thế đã đỡ chưa?”
Ảnh Thất không biết có bẫy, đơn thuần trả lời: “Đã tháo thuốc, hồi phục tốt lắm, nội thương cũng đang dần bình phục.”
“À.” Lý Uyển ngẫm nghĩ, “Còn đau không?”
Ảnh Thất khó hiểu, lắc đầu: “Không đau.”
Lý Uyển ngoắc ngoắc ngón tay, Ảnh Thất cẩn thận kề tai qua lắng nghe.
Lý Uyển cười khẽ bên tai y: “Bán thân đổi gia tài, ta khai trai cho ngươi được không?”
“Cái gì, cái, cái gì……” Cả người Ảnh Thất lập tức bốc hoả, sờ chỗ nào cũng nóng như lửa đốt.
“Đừng giả bộ, ta biết ngươi học qua mấy thứ này rồi. Lúc trước là ai ở Tần Hoài câu dẫn ta cầm tay đánh đàn hả, Ôn Thường tiểu công tử……” Lý Uyển ôm eo Ảnh Thất bế lên giường, vừa vuốt ve eo y, vừa thấp giọng nỉ non, “Cho ta đi mà, để ta vào, sẽ không làm ngươi khó chịu, tin ta……”
Ảnh Thất không dám phản kháng, nhẹ nhàng đẩy đẩy Lý Uyển: “Điện hạ…… Tối nay khởi hành……”
Lý Uyển nhẹ nhành cởi đai Bách Nhận trên hông y, dịu dàng hỏi: “Làm sao, ngươi sợ làm đau ngươi, không cưỡi ngựa được à? Không sao, ngồi xe ngựa ta là được.”
“Đừng đẩy ta, ta nói lần cuối cùng, không được đẩy ta.”
Ảnh Thất dưới bàn tay vuốt ve của Lý Uyển đã có phản ứng, vẫn gắng gượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-menh/1655001/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.