*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Một thân Lý Mạt đỏ thẫm từ trên xuống dưới đan xen hoa văn hình ngọn lửa, trên cổ đeo một chiếc khoá Hàm Nguyệt hồ điệp, con ngươi sắc bén, mắt sáng như sao, nhìn qua là một vị tiểu công tử khinh cuồng kiệt ngạo, từ trong cốt cách lại toả ra mùi vị sát phạt thành thói, chính là kinh qua chiến trường, vô cùng bản lĩnh."
Chương 46: Giữa khuya sương gió một người vì ai (lục)
Lý Uyển đi ra cửa nhã gian, kéo Ảnh Thất vào bên trong.
Ảnh Thất nhìn nhìn xung quanh, đứa trẻ kia... đi rồi.
Lý Uyển cúi đầu hỏi y: "Tiểu Thất có tiến bộ ghê nha, dấm của tiểu hài tử mà cũng ăn nữa?"
Ảnh Thất giật mình: "Thuộc hạ không dám."
Lý Uyển mỉm cười: "Thừa nhận một cái khó lắm sao."
Ảnh Thất nghiêng đầu sang một bên, hai tai lại ửng hồng lên.
Sau lưng y có một cái, đoá thiên hương mẫu đơn do chính tay điện hạ đóng dấu. Y cứ cho rằng ấn trên người mình là độc nhất vô nhị, thấy thế tử điện hạ muốn mang cái ấn mình quý trọng nhiều năm đóng dấu cho người khác, Ảnh Thất vô cùng sốt ruột.
"Không muốn ta đóng dấu người khác? Vậy không đóng." Lý Uyển xoay đầu Ảnh Thất trở lại, hỏi y, "Ấn này, ngươi muốn không? Đóng cái này rất đau, vì nóng như lửa đốt ấy."
"Không sao." Ảnh Thất trầm giọng đáp.
Lý Uyển đau lòng nói: "Đừng mà, đau lắm, trên người ngươi còn bị thương, khoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-menh/1654989/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.