*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâu thuyền Lương gia trên mặt hồ, dư âm của đào kép sênh ca còn văng vẳng bên tai. Tiểu mỹ nhân trong lòng Lương tam thiếu gia đã đổi thành người khác, nàng ngậm một quả nho đút tới miệng Lương Tiêu, lại hôn lên một cái.
Lý Uyển thừ người ngồi bên cửa sổ, vân vê cây quạt xuất thần nhìn ra cảnh sông nước bên ngoài.
Lương Tiêu thấy Lý Uyển rầu rĩ không vui, đẩy tiểu mỹ nhân trong lòng ra, đi qua hỏi hắn: “Ngươi lại làm sao nữa? Ngươi nhìn tiểu ảnh vệ trung thành biết bao của ngươi kia, ai nha, uống rượu độc thay ngươi, bổn thiếu gia phải nói rằng tiểu hài tử này thật sự không tồi, rất nghĩa khí.”
Lý Uyển nện cây quạt lên đầu Lương Tiêu: “Gia chơi chán rồi, không muốn đùa nữa, đổi người.”
Lương Tiêu cười cười: “Như dự liệu của ta, ngươi kiên trì được một tháng, theo lý mà nói cũng gọi là có chút thâm tình.”
Trên nóc lâu thuyền không có xà nhà, ảnh vệ không thể leo lên, Ảnh Thất và Ảnh Ngũ ăn mặc kín đáo, ngồi ở bàn trà bên ngoài nhã gian, bên trong nói gì đều nghe thấy rất rõ ràng.
Ảnh Ngũ bỏ một cục thịt viên vào trong miệng, nhai nhóp nhép: “Ngươi sao vậy, sao không ăn.”
Ảnh Thất nhàn nhạt nói: “Không có gì.”
Y không có khẩu vị, nghe thế tử điện hạ tán gẫu như thế càng khiến y cảm thấy khó chịu.
Cho đến khi y nghe thấy chính miệng thế tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-menh/1654979/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.