Vương Thu đã đánh giá thấp lực sát thương của sắc đẹp Trịnh Quân, cũng thật sự không đoán được Cẩu Đản nhà cậu tuy còn nhỏ tuổi, đã trở thành nhan cẩu (*),dọc đường đi cứ anh trai dài anh trai ngắn, Vương Thu ghen tị đến nỗi nghiến chặt răng.
(*) Thích những người đẹp trai, thấy người đẹp là sáng mắt lên.
Cậu chỉ hận mình không thể trở ngược về hai mươi năm trước, ai khi còn nhỏ không phải làm một cục cưng chứ? Lúc trước khi cậu còn học mầm non, cô dì chú bác trong bệnh viện đều tranh nhau làm thủ công cho cậu đó.
Ngay từ đầu Trịnh Quân còn không chống đỡ nổi viên đạn bọc đường của bạn nhỏ, nhưng mà anh cũng là sếp lớn đã trải qua nhiều trường hợp khó khăn. Chỉ cần anh muốn, nhóc Cẩu Đản còn không bị anh dỗ đến quay mòng mòng sao?
"Công chúa nhỏ tên là gì vậy?"
Đứa nhỏ xinh đẹp mềm mại thế này, quả thật anh không gọi hai chữ Cẩu Đản ra miệng được.
"Tên của em là Lý Tử Đan, người nhà gọi em là Cẩu Đản." Công chúa Cẩu Đản nhéo nhéo tay nhỏ: "Anh trai đẹp trai, cũng có thể gọi em là Cẩu Đản."
Ái chà, vẫn là danh hiệu vinh dự kia. Truyện Tổng Tài
"Vậy... mấy ngày tới Cẩu Đản muốn đến chỗ nào chơi?"
"Papa nói..." Bạn nhỏ rất tủi thân: "Đừng gây thêm phiền phức cho anh trai, ngoan ngoãn ở nhà là được rồi, em sẽ không gây phiền phức gì đâu."
"Không sao cả." Trịnh Quân sờ sờ bím tóc nhỏ của công chúa Cẩu Đản, nói: "Muốn đi đâu cũng được hết, chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-hoan-liem-cau/1091429/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.