Vương Thu cứ như vậy yên ổn ở nhà Trịnh Quân.
Chớp mắt đã qua hơn một tháng, thời tiết bắt đầu chuyển lạnh.
Trịnh Quân nhìn thoáng qua đồng hồ trên bàn lung lay chạy đến 7 giờ rưỡi.
Hôm nay anh có công việc làm chậm trễ chút thời gian, khó được phải tăng ca một chút.
Anh dọn dẹp văn kiện trong tay, cầm lấy di động, gửi ba chữ trên khung thoại đi:
[Tam làm rồi.]
Anh đứng dậy hoạt động một chút, vừa lúc nhìn thấy di động run lên một cái, cùng với một khung thoại bắn ra:
[Nhận được rồi sếp Trịnh, mau xuống dưới đi.]
[Dưới lầu chờ anh [Hey yo] (*)]
(*) Icon Hey yo:
"Giả vờ đáng yêu gì chứ."
Trịnh Quân lẩm bẩm, ngoài miệng lại mang theo ý cười.
Anh tắt máy tính, tắt đèn, đi qua bên cạnh bàn trợ lý.
"Làm việc vất vả rồi, tôi về nhà đây."
"Vâng, tạm biệt sếp Trịnh." Tiền Tiền nhanh chóng gật đầu, tiễn đại ma đầu trong thời gian này vẫn luôn mang tâm trạng tốt đi.
Trịnh Quân đi thang máy xuống lầu, ra cửa chính công ty, xe nhà anh đã dừng ở đó chờ anh.
Người trên ghế lái thấy anh, cười rộ lên, hạ cửa xe xuống nói chuyện:
"Anh đẹp giai, Didi (*) anh gọi đến rồi này."
(*) Didi: Ứng dụng gọi xe như Grab hay GO-Viet bên mình ấy.
"Ừm." Trịnh Quân ngồi trên ghế phụ thắt dây an toàn, gật gật đầu với tài xế bên cạnh: "Trở về sẽ like cho cậu."
"Thôi miễn đi." Vương Thu khởi động xe, cười nói: "Dù sao em cũng chỉ nhận chở anh, like hay không like cũng vậy thôi."
Dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-hoan-liem-cau/1091426/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.