Cho dù Trịnh Quân tức gần chết thì thế nào?
Còn không phải ngoan ngoãn đi theo Vương Thu ra ngoài mua đồ ăn sao.
Suy cho cùng đã là buổi sáng thứ bảy, trực tiếp để người về nhà cũng không ổn, nhưng Trịnh Quân muốn gọi cơm hộp lại bị Vương Thu chê: "Sếp Trịnh, bình thường mỗi ngày chúng ta đều ăn cơm hộp, anh không ngán à?"
Trịnh Quân muốn nói anh không ngán, nhưng mà Vương Thu nói có thì anh nhất định phải nói có theo, lãnh đạo như anh vừa ra khỏi công ty thật sự chả còn chút uy nghiêm gì.
Vương Thu vào chợ bán thức ăn, như cá gặp nước, sung sướng vô cùng, quét mắt một vòng bắt đầu tự hỏi thực đơn.
"Ăn địa tam tiên không?" (*)
"Ăn."
(*) Địa tam tiên: Món xào với nguyên liệu là cà tím, ớt chuông, khoai tây.
Trịnh Quân không kén ăn, thờ ơ đáp một tiếng. Nghe được lời đáp của anh, Vương Thu không để ý đến anh nữa, lạch bạch lạch bạch chạy đến sạp rau củ.
"Khoai tây một cân bao nhiêu tiền?"
"3 tệ sao, đắt quá rồi, chị ơi bán rẻ chút đi mà..."
Trịnh Quân nhìn vị trợ lý lương tháng 5 chữ số, giờ đang mặc cả chém giá một tệ năm mao, còn vui vẻ hơn bình thường anh phát tiền thưởng cho cậu.
Đến mức này sao?
Anh đang nghĩ như vậy, trên tay bị tròng vào một túi khoai tây.
"Đại ca, ớt chuông nhà anh thịt dày không đó? Tôi muốn mua dày, anh đừng lừa tôi nha..."
Chuyện mua đồ ăn thế này rất thú vị sao? Trịnh Quân khó hiểu, sau đó lại bị tròng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-hoan-liem-cau/1091401/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.