Gia Kỳ ngồi suy tư, hôm nay anh quyết định sẽ nói với bố về việc huỷ hôn ước và về bệnh tình của anh. Bác sĩ đã có thể đưa cho anh một lời rõ ràng, rằng anh sẽ không thể sống quá một năm nữa, thế nên anh phải sắp xếp tất cả mọi thứ trước khi anh nhắm mắt xuôi tay.
- Cậu chủ, ông chủ đã tới rồi ạ.
Anh chỉnh tranh lại, ngồi ngay ngắn chỉnh tề chờ bố lãnh đạm.
- Con chào bố. - Anh lễ phép đứng chào bố mình.
- Ừm. Hôm nay có chuyện gì mà trông nghiêm trọng thế kia?
Gia Kỳ cố gắng thả lỏng cơ mặt, hít một hơi thật sâu rồi thú thật với bố anh là anh đã huỷ bỏ hôn ước, cũng như kể rõ đầu đuôi bệnh tình của mình cho bố biết. Bố nghe tin thì sốc lắm, ông bàng hoàng hỏi lại.
- Con đã đi khám kĩ chưa, hay ta dẫn con sang nước ngoài để chữa trị…?
Anh lắc đầu, thở dài.
- Bố, hết cách rồi, con cũng đã thử liên lạc với nhiều bệnh viện lớn cũng như các bác sĩ có tay nghề, nhưng giai đoạn này thì khó có thể cứu vãn được nữa rồi ạ.
Bố anh tim như bị hẫng đi một nhịp, không biết phải nói gì.
- Con xin lỗi vì không thể làm tốt vai trò của mình, con sẽ tiếp tục làm ở công ty cho đến khi bố tìm được một người phù hợp lên để làm giám đốc.
- Ta hiểu rồi, con cứ an tâm nghỉ ngơi đi. Xin lỗi vì đã đặt quá nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-vang-anh-duong-ruc-ro/3649212/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.