Sau khi chấm dứt mọi liên lạc với Gia Kỳ. Dương bắt xe vội về Đồng Nai, cô trở về nhà cùng với ông bà và ba của mình. Gia Kỳ ngay sau đó chạy vội qua khu cô ở nhưng đã hay tin là cô đã bắt đầu dọn chuyển đi từ năm ngày trước. Gia Kỳ suy sụp trở về nhà, tìm mọi cách để kiếm được địa chỉ nhà ở hiện tại của cô.
Đến dinh thự của ông bà Dương, hành lý đã được dọn về đây toàn bộ, xong xuôi hết từ hôm qua. Cô đi thẳng vào nhà, cô đã thông báo cho cả ông bà và cả ba của mình nhưng ba cô thì đang phải đi công tác nên hiện chỉ có ông và bà ở nhà. Dương lên phòng tìm bà ngoại, cô thật sự rất nhớ họ. Cô mệt mỏi cuộc sống ở đất Sài Gòn, người thân có lẽ chính là chỗ dựa yên bình nhất đối với cô. Vừa nhìn thấy bà, cô liền gọi một tiếng rồi trao bà cái ôm trìu mến.
- Bà ngoại, con mới về.
Bà đã biết sắp tới cô sẽ chuyển về đây ở cùng nên cũng không bất ngờ khi thấy cô vào thời điểm này, bình thường cô chỉ về vào dịp Tết để thăm mọi người trong nhà, nhưng đợt này có thể Dương sẽ ở đây lâu hơn cùng với gia đình nên ông bà cô rất vui. Cả ba cô cũng cố gắng sắp xếp công việc để về sớm với con gái mình.
- Con đói bụng chưa, muốn ăn gì không nè.
Bà trìu mến hỏi, Dương nũng nịu lắc đầu.
- Dạ con mới ăn xong mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-vang-anh-duong-ruc-ro/3649200/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.