Mẹ của Lục Thâm Viễn là tai họa ngầm lớn nhất trong lòng Xa Tình Không. Năm đó người chia rẽ bọn họ chính là mẹ Lục, người phản đối bọn họ quen nhau cũng là bà.
“Anh phải đi hỏi mẹ thật à?” Xa Tình Không nắm cánh tay anh mãi không buông.
Trong phòng làm việc không có ai, Lục Thâm Viễn ôm cô vào trong ngực, “Em không muốn hả?”
Cô lại lo lắng môt vấn đề khác: “Bà ấy biết chúng ta lại quen nhau thì sao?”
Anh nghe ra giọng cô buồn buồn, cũng thở dài, “Anh sợ bà ấy biết đến tìm em gây chuyện nên tạm thời chưa nói.”
Xa Tình Không ngây người một lúc, hồi lâu mới ấp úng nói, “Nếu không… Anh giả bộ không quan tâm đi, ngồi cạnh đưa đẩy hỏi sao năm đó bà ấy không thích em?”
Thực tế thì hỏi mẹ con Vương Hân hoặc Mục Tô cũng không bằng trực tiếp hỏi mẹ anh, thậm chí có thể biết nhiều thông tin bí ẩn hơn. Dù sao mẹ con Vương Hân không muốn gặp bọn họ, Mục Tô lại đang ở tận Lan Khê, Mục Tâm và Xa Mục Tùng ở một phe, Mục Tô vì cố kỵ em gái nhà mình nên không chừng sẽ không nói cho cô biết.
“Để anh đi hỏi mẹ nhé?” Ngoài cửa sổ có vài ba người cảnh sát đi ngang qua, Lục Thâm Viễn buông cô ra, tạo ra khoảng cách nho nhỏ giữa hai người. Cũng để cho Xa Tình Không bình tĩnh lại.
Xa Tình Không chợt ý thức được mình vừa nói gì, “Anh sẽ không cảm thấy cách của em ngu ngốc chứ?” Bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-tinh-khong-cua-tham-vien/2910474/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.