Một vụ án giết người đẫm máu được Lưu Huy nói ra thật dễ dàng.
Lấy được lời khai quý báu cảnh sát vui như mở cờ trong bụng, Lục Thâm Viễn và Vưu Kim sửa sang tài liệu, xem lại hồ sơ vụ án, Vưu Kim cảm khái: “Thủ đoạn gây án tàn nhẫn mà Lưu Huy nói nhẹ như không, một sợi dây thừng kết thúc một sinh mạng, thật là mất trí!”
Lục Thâm Viễn lật xem, nói: “Quả thật có người mất nhân tính, giết người như giết gà, không có cảm giác tội lỗi gì.”
Vưu Kim gật đầu đồng ý!
“Đã tìm được Tần phúc chưa?” Anh khép tài liệu lại, ngẩng đầu hỏi Vưu Kim.
Trong phòng làm việc chỉ có hai người bọn họ, những người khác đã ra ngoài làm việc.
Nghi phạm có ba người, bắt được hai, vẫn còn một người đang trốn thoát.
Vưu Kim lắc đầu, dời mắt khỏi máy vi tính, “Vẫn chưa, lão Lục ở bên kia lùng sục vẫn chưa tìm được.”
Lục Thâm Viễn gật đầu, hạ mắt không nói gì. Mỗi người cúi đầu tiếp tục làm việc.
Cẩn thận đem vụ án đọc qua một lần, Lục Thâm Viễn nhanh chóng tìm ra được hai điểm khả nghi.
Một, nghi phạm giết người thuần thục lão luyện, không hề ám ảnh hay sợ hãi.
Chỉ cướp tiền thì thôi đi đằng này còn giết người, vứt xác xuống tháp nước, bình tĩnh đến ngân hàng lấy tiền, lấy tiền xong còn không đi khỏi huyện Bình Hòa, có tâm tình đến Nam Thành dạo chơi?
Không đúng lắm! Không lẽ do tư chất tâm lý quá mạnh mẽ, nghiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-tinh-khong-cua-tham-vien/2910439/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.