Sự xuất hiện đột ngột của Lương Tùng Đình vẫn khiến Úc Thanh Chước rất vui, thậm chí còn quên cả sợ hãi.
Lương Tùng Đình muốn đợi về nhà rồi tính sổ với anh, Úc Thanh Chước cười tủm tỉm gật đầu, trả lời với âm lượng mà người xung quanh khó mà nghe thấy được, “Chắc chắn phải tính rồi, anh Đình đừng không tính đấy nhé.”
Làm lành rồi có khác, cái gì cũng dám nói.
Úc Thanh Chước nói với Lương Tùng Đình xong thì khều khều Triệu Trạch Như đang ngồi bên cạnh hắn, hỏi: “Sao nào, có muốn uống nữa không?”
Triệu Trạch Như nghe vậy thì bật cười, “Úc Thanh Chước cậu trẻ con thế hả? Lần đầu tiên tôi thấy cái vẻ cáo mượn oai hùm của cậu đấy.”
Úc Thanh Chước không để bụng chuyện bị y giễu cợt, quay sang hỏi Lương Tùng Đình: “Anh Đình, anh uống thay em à?”
Lương Tùng Đình chỉ nói một chữ: “Uống.”
Ngồi trước mặt ba mẹ nên Triệu Trạch Như thức thời không thi uống với hắn, quay đầu ân cần chăm sóc bạn gái y, giả vờ giỏi như thể người vừa nãy kì kèo rót rượu cho Úc Thanh Chước không phải là mình.
Trong bữa ăn Lương Tùng Đình nói chuyện rất tự nhiên với tất cả mọi người gồm cả Úc Thanh Chước, hắn thậm chí còn không buồn che giấu vài động tác thân mật với anh như véo nhẹ sau gáy hay nắm tay anh ở dưới bàn. Khi nhân viên múc canh cho hắn, hắn nhận lấy bát canh nhưng lại đưa cho anh ăn trước.
Lát sau đứa cháu nhỏ chạy tới quấy lấy Úc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-su-diu-dang-cua-anh/3554667/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.