Chiều thứ bảy Lương Tùng Đình và Úc Thanh Chước rời khỏi suối nước nóng, lên xe quay trở về Bắc Kinh.
So với sự hào hứng và thoải mái lúc đi thì trên đường trở về Úc Chước thấy thấp thỏm hơn hẳn, anh rất sợ chuyến này Lương Tùng Đình sẽ trực tiếp đưa anh về căn hộ nhỏ mà anh chưa dọn đồ xong kia.
Nửa tháng gần đây, Úc Thanh Chước và Lương Tùng Đình xem như là ở chung với nhau.
Nhà của hai người đều nằm trên cung đường rất khéo. Nhà mới của Úc Thanh Chước gần văn phòng kiến trúc còn nhà của Lương Tùng Đình thì gần trạm tàu điện ngầm, đi tuyến số bốn là có thể tới thẳng Thư viện quốc gia.
Nhưng giao thông thuận tiện gì đó đều chỉ là cái cớ, việc Lương Tùng Đình muốn để Úc Thanh Chước vào ở nhà mình là đủ để hơn bất cứ lý do nào.
Vào một ngày mưa to nửa tháng trước, Lương Tùng Đình đến Viện nghiên cứu sách cổ đón Úc Thanh Chước tan làm, rồi lại không đưa anh về nhà, tới giờ Úc Thanh Chước vẫn còn nhớ rõ vẻ mặt hắn khi vịn tay lái nói chuyện với anh.
Gương mặt đẹp trai của người yêu anh hơi mang vẻ lười nhác, lấy giọng điệu bình thản nói ra câu chấn động: “Đến nhà anh sống đi, đồ dùng tắm rửa và quần áo đều chuẩn bị hết cho em rồi.”
Bỗng có vô vàn pháo hoa nở rộ trong lòng Úc Thanh Chước.
Trước đây hắn từng bảo anh để sẵn vài bộ quần áo ở nhà mình, thế nhưng Úc Thanh Chước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-su-diu-dang-cua-anh/3554663/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.