Úc Thanh Chước bảo mình sẽ ngủ phòng cho khách, Lương Tùng Đình không để anh nhiều chuyện, trực tiếp xoay người lấy một bộ đồ ngủ sạch sẽ trong tủ quần áo ra rồi ném lên trên giường, nói: “Hôm nay người giúp việc vừa mới đổi chăn nệm, cậu có thể nằm luôn.”
Dứt lời hắn đi vào phòng tắm nối liền với phòng ngủ chính để tìm bàn chải đánh răng mới và khăn lau, đặt lên bồn rửa mặt. Chờ xong xuôi đi ra khỏi phòng tắm thì Úc Thanh Chước đã ngồi ở mép giường nhìn hắn.
Mặc dù cùng ở trong phòng ngủ nhưng không khí giữa hai người lại không chút mập mờ, thay vào đó là sự xa cách và ngượng ngùng, thế nhưng Lương Tùng Đình vẫn có thể nhận thấy những cảm xúc toát ra từ ánh mắt Úc Thanh Chước.
Bọn họ từng yêu nhau thật lòng, giống như dấu ấn khắc sâu trong linh hồn.
Hai chữ “từng yêu” này chứa đựng biết bao vô thường của cuộc đời, chua xót, rối rắm, gương vỡ khó lành, tuổi trẻ ngông cuồng, thứ gì cũng góp phần, chỉ duy nhất ngọt ngào là ít ỏi.
Trên thế gian có nhiều cặp tình nhân vừa xoay người đã buông tay đôi ngả, chỉ còn là người lạ đã từng yêu.
Vừa rồi ở phòng khách, khi Úc Thanh Chước quỳ trước Lương Tùng Đình nói mình không thể lùi bước, nếu lại lùi sẽ không còn đường sống, khoảnh khắc ấy lòng hắn đã rung động.
Hắn nghi ngờ có lẽ trước đây mình bị thương vẫn chưa đủ nặng, cảm xúc đối với người đang ngồi trước mắt này vẫn chưa đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-su-diu-dang-cua-anh/2559086/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.