“Chị Tinh Trầm, em cảm thấy...” Sau khi Cố Khâm rời đi, Tiểu Văn kích động kéo tay Hạ Tinh Trầm, cố ý kéo dài giọng.
 
“Em muốn tắm suối nước nóng bên nào?” Hạ Tinh Trầm đương nhiên đoán ra được nửa câu sau Tiểu Văn định nói gì. Cô cố ý nói sang chuyện khác, chân sải bước nhanh hơn, trông bộ dạng như thể gấp không chờ được muốn tắm suối nước nóng ngay.
 
“Chị Tinh Trầm, chị đừng có đánh trống lảng.” Tiểu Văn đuổi theo Hạ Tinh Trầm.
 
“Chị không cảm thấy Giám đốc Cố đối xử với chị rất khác sao? Em thấy ánh mắt anh ấy nhìn chị rất dịu dàng đấy.”
 
“Có lẽ đó chỉ là tác phong lịch sự thường ngày của Giám đốc Cố thôi, đối với bất kỳ người con gái nào cũng dịu dàng như vậy.”
 
“Không có đâu!” Tiểu Văn vội vàng phản bác.
 
“Lúc nãy khi Giám đốc Cố nói chuyện với người bên cạnh vẻ mặt rất nghiêm túc, nhưng khi trông thấy chị, vẻ mặt anh ấy lập tức trở nên dịu dàng hơn, đầu mày cuối mắt đều là ý cười!”
 
“Sao trước đây chị không biết em lại có năng lực quan sát tốt như vậy nhỉ.” Hạ Tinh Trầm lườm Tiểu Văn một cái, nhưng ánh mắt lại chẳng có chút uy hiếp nào.
 
“Rõ ràng chị biết mà lại giả vờ như không biết.” Tiểu Văn xòe tay phân tích cho Hạ Tinh Trầm:
 
“Người làm kinh doanh luôn giỏi đoán ý qua lời nói và sắc mặt, nếu như không nhìn ra được sự đối đãi đặc biệt của Giám đốc Cố dành cho chị thì sao người ta lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-sao-roi/3478219/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.