“Đúng vậy.” Cố Khâm không ngờ rằng, Hạ Tinh Trầm quên mất việc đưa chìa khóa nhà cho anh vậy mà lại nhớ lời khen anh dành cho cô ở quán bar. Anh cũng không hiểu được tại sao đột nhiên cô lại nhắc tới chủ đề này.
 
“Anh cũng rất thông minh.” Hạ Tinh Trầm cười tươi nói, nghĩ một lúc rồi lại bổ sung:
 
“Cũng rất đẹp trai.”
 
Nói xong, cô liền ôm gối lên cao hơn, gần như che hết cả khuôn mặt, chỉ để lộ ra đôi mắt hạnh cong cong, ánh mắt còn mang theo chút tinh nghịch.
 
Cố Khâm đứng ngây người tại chỗ, câu nói của cô không ngừng lặp lại trong đầu. Anh nhất thời không biết nên đáp lại cô như thế nào, ngây người hai giây mới lên tiếng:
 
“Nghỉ ngơi sớm đi.” Sau đó liền quay người, chân dài bước nhanh ra khỏi cửa, giống như đang hoảng hốt bỏ chạy vậy.
 
***
 
“Mẹ, cô gái lúc nãy là bạn gái của Tiểu Khâm ạ? Hai đứa đi vội quá con còn chưa kịp chào hỏi.” Sau khi Cố Khâm và Hạ Tinh Trầm rời khỏi, Tô Dung mới lên tiếng hỏi bà Cố.
 
“Không phải. Cô bé ấy mở tiệm hoa, mẹ lại thích cắm hoa nên thỉnh thoảng gọi cô bé đến nhà cắm hoa cùng. Hôm nay biết mẹ bị thương nên mới qua đây thăm.” Giọng nói của bà Cố có chút lạnh nhạt, xa cách.
 
“Cô gái này trông có vẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện, nếu Tiểu Khâm không thích thì để con giới thiệu với Tiểu Tranh nhà con.” Tô Dung dường như không phát hiện ra cảm xúc khác thường của bà Cố, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-sao-roi/3478213/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.