Chín giờ tối, Quý Viễn Phong mới từ công ty trở về, Lâm Tri Nhân giúp anh hâm nóng lại đồ ăn.
 
Lúc bố mẹ ly hôn, Quý Viễn Phong đang học đại học, chỉ khi có kỳ nghỉ mới lần lượt qua nhà bố và mẹ ở một thời gian. Sau khi tốt nghiệp, anh đã mua một căn hộ riêng, bình thường cũng rất ít khi qua nhà Lâm Tri Nhân, thời gian anh ở nhà tổ của nhà họ Quý thì lại càng ít hơn.
 
“Anh, em biết công việc của anh rất bận rộn, nhưng sức khỏe vẫn là quan trọng nhất.” Hạ Tinh Trầm nhìn Quý Viễn Phong mặc một thân âu phục chỉnh tề, đã không còn bóng dáng của cậu thiếu niên vô tư ngày nào. Bây giờ anh ấy đã trở nên trưởng thành hơn, điềm đạm hơn, nhưng sự mệt mỏi trên khuôn mặt anh lại càng khiến cô đau lòng.
 
“Anh biết rồi.” Quý Viễn Phong cởi áo vest, ngồi xuống phía đối diện Hạ Tinh Trầm.
 
“Em một thân một mình ở thành phố Bắc cũng phải tự biết chăm sóc tốt cho bản thân.”
 
“Anh nhìn em đi, em chăm sóc bản thân rất tốt đấy chứ.” Hạ Tinh Trầm véo nhẹ má mình: “Hơn nữa công việc ở tiệm hoa của em sao bận bằng việc quản lý một công ty đã lên sàn như anh được.”
 
“Em tưởng anh không biết việc mở tiệm hoa vất vả như thế nào à?”
 
Quý Viễn Phong hiểu rõ tính cách của Hạ Tinh Trầm, cô chỉ chia sẻ với họ những niềm vui, còn nỗi buồn, khó khăn thì luôn giữ cho riêng mình. Cho dù cô sống vất vả đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-sao-roi/3478199/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.