Hình như Dương Dịch Lạc giận rồi.
Kiều Minh Hạ nghĩ, hắn đã hai ngày liên tiếp không đến tìm cậu sau khi kết thúc buổi tự học. Dù đã thở phào nhẹ nhõm nhưng trong lòng cậu vẫn không yên như cũ, sợ Dương Dịch Lạc sẽ làm chuyện gì. Tâm trạng tồi tệ kéo dài mãi, cho đến khi kết thúc kiểm tra, cậu vẫn còn hơi sợ hãi, lo lắng sẽ xảy ra việc bất ngờ nào đó.
Thứ Sáu, có tiết tiếng Anh muộn. Lúc này là thời điểm bốc đồng nhất của lòng người, ngay cả lớp 7 vốn luôn yên lặng cũng chốc chốc có tiếng nói chuyện.
Kiều Minh Hạ rất nhanh chóng làm xong bài tập và bắt đầu sửa bài kiểm tra. Bởi vì Dương Dịch Lạc không quấy rầy cậu, Tô Hà cũng không chủ động bảo cậu đến chỗ anh ngủ, mấy ngày này cậu sống thoải mái một cách bất ngờ, thậm chí còn có một chút cảm giác thỏa mãn với cuộc sống trung học bình thường.
Trước cậu hai dãy, Tô Hà đang dạy một bạn nữ viết văn. Giọng anh bị ép rất thấp, thỉnh thoảng có thể nghe rõ một hai từ lọt ra. Bạn nữ đang ôm lấy hai má, không biết vì nhiệt độ trong lớp quá cao hay là vì ngượng ngùng, làn da hiện lên màu phấn hồng xinh xắn. Thỉnh thoảng cô bạn lại đáp lời, eo càng khom càng thấp xuống, gần như sắp chạm tới Tô Hà.
Kiều Minh Hạ thu ánh mắt lại, lấy điện thoại trong hộc bàn ra xem, không có cuộc gọi nhỡ hay thông báo mới nào, tâm trạng cậu cũng tốt hơn một chút — cuối tuần Phương Bình Bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-nuong-som/158709/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.