Chờ đến khi đồ ăn được dọn ra, Khương Vận bắt đầu kể về hôn lễ trong mơ của cô.
Đã chuẩn bị gần ba năm, họ đặt áo cưới tại một cửa hàng đã từng làm áo cưới cho một siêu mẫu nổi tiếng nào đó, bọn họ đã chờ đến nửa năm, sau khi thử qua một lần cô thấy váy và vòng eo có hơi rộng nên Khương Vận không hài lòng cho lắm, còn muốn sửa.
“Tôi đều đã lâu không buông ra ăn qua.” Cô cười hì hì nói, tiến đến gần Ninh Viễn tư thế giống như đang hôn xuống, đôi mắt lại nhìn về phía Tô Hà: “Chồng tôi nói áo cưới rất đẹp, rất phù hợp với tôi. Cũng phải thôi, tốn nhiều tiền như vậy thì phải tiền nào của nấy. Đối với một người phụ nữ thì đám cưới là một trong sự kiện quan trọng nhất trong đời, anh thấy điều đó có đúng không ngài Tô?”
Tô Hà đáp lời cô, Ninh Viễn không biết có hay không phát hiện cảm xúc anh không được tự nhiên, liền nhéo chóp mũi nhỏ xinh của Khương Vận: “Em nói việc hôn lễ với cậu ấy thì có ích lợi gì chứ?Cậu ấy còn chưa có bạn gái đó.”
“Về sau rồi sẽ có thôi.” Khương Vận nói, lông mi giả chóp động giống như cánh bướm. Những lời này có một chút đả kích Tô Hà, anh không xác định được Khương Vận đang giả bộ vô tri hay là cố ý trào phúng, cô cầm lấy cái ly ngăn trở mặt mình, ý cười bên khóe môi yên lặng mà vẽ lên một đường cong thật đẹp.
Món ăn nơi này thật sự rất tươi mới, xứng đáng với cảnh trí cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-nuong-som/158701/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.