Thẩm Kình Hoài hiếm có lúc ngẩng đầu lên nhìn cô. Khuôn mặt tuấn tú của anh không chút dao động, dường như đang cười lại giống như không cười. 
Quý Tử đã bước ra khỏi cửa từ lâu, cô đang đứng cạnh ven tường. Ở trên kia, Thẩm Kình Hoài vẫn lẳng lặng ngồi trước cửa sổ như cũ, nhìn theo bóng dáng cô đến rồi đi, giống như anh đã chờ ở đấy từ rất lâu. 
Ở nơi hẻo lánh này, nửa ngày có khi chưa bắt nổi xe kéo. 
Đến khi Quý Tử về đến nhà, trăng đã lên ngang đầu, mẹ Quý là Lý Trân Ngọc thấy cô la cà mãi mới về liền lên tiếng trách mắng. 
Vú Triệu nhìn Quý Tử lớn lên, thấy cô bị mắng thì không khỏi đau lòng nói: “Thái thái, tiểu thư mới về nước nên nhớ nhà, mỗi nơi đi thăm thú một chút, khó tránh khỏi bỏ lỡ bữa cơm. Hơn nữa tiểu thư bình thường cũng là người rất trọng tình cảm.” 
Có cha mẹ nào lại không muốn nghe con mình được khen là trọng tình hiếu thuận? 
Lý Trân Ngọc tâm tình thoải mái cũng không nhiều lời trách cứ cô thêm, bữa cơm này trôi qua khá êm đềm. 
Quan hệ giữa Qúy Tử và cha mẹ cứ bình bình. Sở dĩ cô được đặt cho cái tên Qúy Tử cũng vì Lý Trân Ngọc luôn mong có một đứa con trai, bây giờ tâm nguyện đã thành, ở tuổi trung niên còn có thể hoài thai, bà sinh ra một đứa bé tên là Qúy Quân Ngọc. Qúy Quân Ngọc năm nay đã mười tuổi nhưng tính tình nghịch ngợm phá phách, còn đặc biệt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-nguoi-trong-long-buoc-toi/2716246/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.