Qúy Tử ngớ ra một lúc, sau mới không đành lòng buông tay, uể oải nói: “Sao phải lằng nhằng vậy ạ?” 
Thấy vẻ mặt phụng phịu của cô nhóc, Thẩm Kình Hoài có chút không đành lòng, nhỏ giọng khẽ ho: “Chỗ này còn cách vũ trường một đoạn, thích nắm thì nắm đi nhưng phải nhớ chỉ một lát thôi nhé!” 
“Ye, thích quá!” Qúy Tử thấp giọng nói, hào hứng nhéo nhéo góc áo của Thẩm Kình Hoài thêm lần nữa rồi nghênh ngang đi về phía trước. 
Thẩm Kình Hoài không nói nên lời, cô nhóc này mà là phụ nữ cái gì chứ? Một chút kỹ năng sống không có, miệng lưỡi thế gian cũng không rành, ra ngoài chưa bị lừa hãng còn may chán. 
Vốn tưởng sẽ trông cậy vào cô được chút việc, giúp anh lấy một số thông tin mật, nhưng hiện tại nhìn thì cô nhóc này gánh không nổi trách nghiệm nặng nề ấy, không có anh che chở chỉ sợ giờ mộ cô cũng đắp xong rồi. Thôi được, tự mình vẽ chuyện cho bản thân thì trách ai bây giờ, game này tự anh gánh thôi, không thoát được rồi. Nghĩ đến đây, Thẩm Kình Hoài chỉ biết thở dài thườn thượt. 
Vừa tới trước cửa Dạ Vũ, má Triệu đã vội chạy ra ngoài đón, mụ ta niềm nở hỏi: “Hai vị tới chơi à?” 
Thẩm Kình Hoài gật đầu: “Nghe nói phụ nữ ở Dạ Vũ toàn mấy cô có học, muốn tới xin chút kinh nghiệm thi cử, bà xem bố trí một phòng riêng?” 
Hóa ra vì danh mà tới, má Triệu nheo mắt cười, nhìn Qúy Tử đứng phía sau Thẩm Kình Hoài, hơi dao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-nguoi-trong-long-buoc-toi/2716226/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.