Triệu tiên sinh dù có yêu An Mạt Li đến mấy cũng không dám bỏ vợ. Toàn bộ chỗ tài sản của anh ta đều nằm trong tay người phụ nữ kia, ly hôn rồi thì anh ta lấy đâu ra tiền mà vào được mấy nơi phong nguyệt? 
An Mạt Lị vẫn chưa tin vào sự thật, vì vốn kẻ có tình được mấy người tỉnh táo nhưng gậy gộc thì làm gì có mắt, chị ta bị đánh tới bầm dập, trên người đều là máu. Đến tận lúc nôn ra máu, gương mặt vẫn đau đáu nhìn về phía Triệu tiên sinh giống như cầu xin chút lòng thương cảm còn xót lại của anh ta: “Tiên sinh cứu em.” 
Triệu tiên sinh không những không cứu, còn tiếp tay cho cô Triệu, khinh thường nói: “Chỉ tùy tiện bước qua bụi cỏ ven đường, em cần gì phải đả động nhiều người tới vậy! Nào mau lại đây uống chút trà cho bớt nóng. Trong lòng anh vợ luôn là số một, mấy đám oanh yến ngoài kia cùng lắm cũng chỉ là món đồ chơi mới mẻ mà thôi.” 
Cô Triệu nhận lấy cốc trà rồi thẳng tay tạt vào mặt An Mạt Lị, vừa đe dọa vừa chế nhạo: “Nghe gì chưa con ranh kia? Với thân phận này của mày mà đòi quyến rũ chồng tao á! Thôi tỉnh lại đi, tâm tư đàn ông như kim mò đáy bể, mày đoán sao được? Đúng là cái thứ mặt dầy trơ trẽn, còn dám đòi trèo lên đầu lên cổ chính thất ngồi, ảo tưởng không ai bằng!” 
An Mạt Lị cảm thấy trên người rét run, không hiểu sao cơn lạnh cứ từng đợt bao trùm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-nguoi-trong-long-buoc-toi/2716224/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.