Nhận tiền xong, người bán hàng rong vui vẻ chỉ tay về phía trước, nói: “Ông bà cứ đi thẳng, sẽ thấy ở ngay phía trước đó có bảng chỉ dẫn tới đường Đồng Hoa.”
“À, tốt quá cảm ơn anh nhiều nhé.” Thẩm Kình Hoài mượn tạm xô nước của người bán rong, rửa sạch sẽ chỗ lê mới mua rồi nhờ anh ta gọt vỏ, cắt thành từng miếng cho vào đĩa tre hộ. Đây là kiểu phục vụ mới ở chỗ này, cũng thuận tiện cho khách nữ ăn ngay tại quầy chỉ là tốn thêm ít phí phụ thu.
Thẩm Kình Hoại lấy xiên tre găm một miếng đưa cho Qúy Tử: “Ăn đi.”
Qúy Tử thụ sủng nhược kinh, nhận lấy xiên tre, nhe răng nịnh nọt: “Chú nhỏ mua lê cho cháu cơ á? Đúng là người tốt có khác.”
Thẩm Kình Hoài mặt lạnh như tiền, thờ ơ trả lời: “Nghĩ ra à, tôi chỉ tới hỏi đường tiện thể mua luôn mấy cân lê làm cớ thôi.”
Qúy Tử cạn lời: “…” Đây là cô tự mình đa tình rồi bị chế giễu? Đúng không? Đúng không!
Qúy Tử hung hăng nhét một miếng lê vào miệng, hậm hực đi theo sau Thẩm Kình Hoài. Như để thể hiện rõ cơn phẫn nộ của mình, cô cố tình giậm chân thật mạnh, còn phải phát ra tiếng.
Thấy vậy, Thẩm Kình Hoài không nhịn được, anh bất lực bật cười. Bộ dáng giận dỗi của cô nhóc làm anh nhớ tới con cá nóc mà anh từng được thử trong một nhà hàng cách đây vài năm, chú cá nhỏ khi sợ hãi sẽ phồng lên giống như một quả bóng mềm, tiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-nguoi-trong-long-buoc-toi/2716217/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.