Chiếc xe đột ngột phanh gấp khiến Nhược Hy mất thăng bằng theo quán tính lao người về phía trước. Lúc cô mở mắt ra nghĩ mình sắp tiêu rồi thì thấy đôi bàn tay to lớn ấm nóng của Tống Long Thần đang đỡ chán cho cô không bị thương.
Không chờ cô định thần liền nhận lời trách móc của anh ta.
– Lần sau ngồi xe làm ơn hãy thắt dây an toàn hộ tôi.
Nhược Hy ngại ngùng đưa tay chỉnh lại đầu tóc rồi biết bản thân mình sai nên đỏ mặt mũi gật đầu đồng ý. Lúc này để ý ra ngoài xe mới rõ lúc nãy đột ngột có chú mèo nhỏ lông màu trắng muốt lao ra giữa đường vì thế thư ký mới phanh xe gấp.
Ngó ra từ cửa xe ô tô Nhược Hy thấy bộ lông của chú mèo nhỏ này bị bẩn hết. Hình như là một chú mèo nhỏ bị bỏ rơi. Từ nhỏ cô vốn rất thích động vật nhưng vì mẹ cô bị dị ứng với lông cua chúng nên vì thế cô cũng không nhận nuôi thêm mấy chú mèo thêm lần nào nữa.
Nhìn thấy chú mèo nhỏ vừa đáng thương trong lòng cô liền muốn nhận chú mèo ấy về nuôi. Nhưng không chắc là tên đàn ông mặt lạnh ngồi cạnh cô có đồng ý hay không. Chỉ cần bế chú mèo đó về cô có thể gửi nhờ ở nhà Lan Nhi nuôi giúp. Khi nào rảnh sẽ chạy qua chơi với nó.
Không còn thời gian suy nghĩ nhiều xem hắn ta có chấp thuận cho cô nuôi hay không. Nhược Hy nhanh chóng mở cửa xe đi xuống chạy lại phía chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-bong-tinh-tan/3576355/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.