Cho dù Tang Vãn Cách ngu ngốc như thế nào, sợ hãi như thế nào, ở trước sự ôn nhu người đàn ông như vậy, cô cũng phát giác được có cái gì không thích hợp. Trên đời này có người phạm tội cưỡng gian nào lại ôn nhu đối với nạn nhân như vậy?!
Nhưng cô cũng không có vì ý tưởng này của mình mà cảm thấy an tâm, ngược lại càng thêm sợ hãi.
Điều đó không có khả năng, chuyện này tuyệt đối không có khả năng!
Nhận thấy được thân thể mềm mại của người trong lòng đột nhiên xoay mình cứng ngắc lên, ánh mắt thâm trầm của người đàn ông hơi ảm đạm, bàn tay to lại nắm chặt vòng eo của cô như trước, đôi môi mỏng hôn lên ở trên mặt cô.
Công chúa của anh, em có nhận ra anh không?
Nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ em cũng không từng quên mất anh, đúng không?
Hắn hôn lên cánh môi hồng nhạt của cô, gương mặt có chút tiều tụy, ngón tay từ vòng eo mảnh khảnh của cô uốn lượn từ từ lần mò lên trên, hết sức nhu tình mà thăm dò, bàn tay to ở trên người của cô dẫn dụ phát ra âm thanh kích tình khó nén Tang Vãn Cách cả người đều đang run rẩy, cô như thế nào cũng không tin tưởng đây là thật sự, điều này sao có thể!
Nam căn cứng nóng của người đàn ông nóng bỏng qua lại ái muội cọ xát nơi riêng tư mẫn cảm của cô, khiến cho cô cảm nhận được nơi đó chảy ra nhợt nhạt hương vị ngọt ngào, đôi môi mỏng không khỏi cong lên một nếp nhăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu/180636/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.