Tuy rằng có học sinh đặc biệt nghịch ngợm, gây sự, nhưng đại đa số đứa nhỏ đều chăm chỉ hiếu học, mặc kệ nhân phẩm tố chất của bọn nhỏ như thế nào, ít nhất ở lớp học của cô, không có ai cố ý quấy rối, được rồi, ai bảo cô giáo âm nhạc là không được coi trọng chứ? Ngoại trừ những học sinh có năng khiếu sẵn, gần như là không có học sinh nào hứng thú với khóa học này…
Cô ôm giáo án đi ở trên hành lang, chuẩn bị trở lại văn phòng thu thập một chút, làm giáo sư đảm nhiệm khóa học này, dạy âm nhạc, khóa của cô không tính nhiều, hơn nữa không phải dạy thêm, cũng không cần kèm cặp thêm các em học trò, chỉ cần mỗi ngày dạy xong hết tiết là có thể về nhà rồi.
Đi đến chỗ xôn xao, một đám học sinh cãi nhau ầm ĩ bắt nguồn từ một nhóm học sinh hưng phấn thảo luận với nhau sau khi tan trường, một số em đi tuốt đàng trước mặt, vừa đi còn vừa cùng đồng học cao hứng phấn chấn thảo luận cái gì.
Quá độ hưng phấn kết quả chính là tạo thành thảm kịch một đám học sinh va chạm nhau đám học sinh đi, va chạm thì không sao, nhưng cô giáo bị đụng thiếu chút nữa ngã lăn quay ra đất.
Vỗ về cái trán đứng vững cước bộ, Tang Vãn Cách mím đôi môi cánh hoa, miễn cưỡng đỡ lấy chân tường, tránh không bị đối phương đụng vào, nhưng mà giáo án không may đã bay tán loạn như bông tuyết. Đám học trò vô tâm lập tức nói tiếng xin lỗi, lại ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu/180634/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.