Kết hôn được năm năm, Tang Vãn Cách lần đầu tiên từ trong mộng thức tỉnh. Cô trằn trọc trở mình thế nào cũng ngủ không được, nên liền ngồi dậy, đồng hồ để đầu giường cho cô biết hiện tại đang là hai giờ hai mươi lăm phút sáng.
Nhìn sang cái người tựa con gấu đang ngủ say kế bên một chút, không tự chủ được cô liền lộ ra nụ cười dịu dàng, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt lên khuôn mặt kia, sờ sờ chiếc cằm cương nghị đã lấm tấm chút râu mới mọc.
Hùng Thần Giai bị cô làm tỉnh giấc, mắt hắn chợt mở ra nhìn về phía cô, làm cho cô bị giật mình."Uống....uố...ng! Làm gì dọa người vậy."
"Nào có." Hùng Thần Giai vô tội nhìn cô, chỉ trợn mắt chút thôi,bộ dữ dội lắm sao chứ.
Nhìn vẻ mặt như đại ca xã hội đen của bạn gấu nào đó lộ ra vẻ mặt uất ức như vậy cô thật muốn cười,
Lại sờ sờ chổ râu mới nhú dưới cái cằm cương nghị. Tang Vãn Cách nhịn cười không được nữa: ", không có gì,anh ngủ tiếp đi." Cô nghiêng người hôn lên trên trán hắn một cái, sau đó kéo chăn qua đắp kín người cho hắn.
Tay mắt lanh lẹ một phát bắt được cánh tay cô: "Em muốn đi nơi nào?!" Bây giờ đã khuya rồi còn muốn làm gì vậy?
"Em đi xem bánh bao cùng bài thi có đá chăn hay không, anh ngoan ngoãn ngủ tiếp đi." Tang Vãn Cách sờ đầu hắn một cái, giống như đang dụ dỗ một đứa bé không nghe lời, cũng giống y như trong ngày thường cô dụ dỗ bánh bao cùng bài thi mỗi khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu/1536871/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.