"Phốc ——"
Tang Vãn Cách nheo mắt lại nhìn chằm chằm người nào đó đột nhiên phụt cười ra tiếng, không biết hắn bị trúng gió độc gì nữa: "Anh cười cái gì?" Cô bĩu môi, rồi cắn một miếng táo ngọt ngào giống như xả giận.
"Thiệt là... En đang nghĩ cái gì vậy chứ." Hùng Thần Giai búng nhẹ một cái lên trán Tang Vãn Cách, rồi ngắt cái mũi nhỏ của cô. Cánh tay tráng kiện vòng qua bả vai của cô ôm thật chặt, "Anh chính là thích dáng vẻ tùy hứng ăn vạ của em, hắc hắc." Bất kể như thế nào, chỉ cần là Tang Vãn Cách, hắn đều thích hết. Nhìn cô làm nũng làm chuyện xấu với hắn, còn hơn trước kia cô chỉ biết mỉm cười với hắn là đã tốt lắm rồi.
Ưmh, có người thích bị khi dễ...
Hùng Thần Giai cười khúc khích làm cho cô dở khóc dở cười, một chút áy náy của Tang Vãn Cách đã hoàn toàn biến mất. Cô phồng má, vỗ vỗ mặt của Hùng Thần Giai, hỏi: "Cô gái kia là ai vậy?"
Chân mày to dày từ từ nhíu lên: "Trợ lí trong công ty, họ Chu."
"Trợ lí?" Tang Vãn Cách hơi sửng sốt một chút, "Của anh?"
"Ừ." Hùng Thần Giai gật đầu một cái, "tên nhóc Dương Ngạo kia nhét vào cho anh, chỉ là năng lực làm việc của cô ta cũng không tệ." Chỉ là bình thường ăn mặc quá ít vải, hơn nữa lại mắc bệnh yêu hoa. Thật là kỳ quái, hắn làm sao lại không biết mình cũng có mị lực hấp dẫn con gái nhỉ?!
"Vậy sao?" Hắn dám khen người phụ nữ kia. Tang Vãn Cách chép miệng: "Vậy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu/1536854/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.