Ghế sa lon tuy rất mềm mại, nhưng đột nhiên bị ném lên vẫn khiến Tang Vãn Cách giật mình. Cô theo bản năng ôm chặt cổ Hùng Thần Giai. Cái miệng nhỏ nhắn cũng chu lên, rất bất mãn hành vi thô lỗ của hắn. Đôi mắt long lanh mang theo chút bất đắc dĩ, lại có chút khinh bỉ nhìn bộ dáng của một bạn gấu nào đó đang gấp gáp. Cô ngồi xếp bằng hai chân ở trên ghế sa lon nhìn tay chân hắn hoảng loạn cởi quần áo, khuôn mặt nhỏ nhắn lặng lẽ nổi lên một tầng mây hồng.
Ưmh...Cô cư nhiên cũng có chút mong đợi a...
Động tác của Hùng Thần Giai không thể nói là không nhanh được. Hắn gần như là chỉ trong hai ba lượt liền có thể đem đồng phục công nhân cùng t shirt mặc bên trong lột sạch, quần cũng bị hắn đạp xuống. Sau đó, đầu tiên là khuôn mặt tươi cười một cái rồi nhanh chóng sốt ruột nhào tới.
Tang Vãn Cách bị hắn ép tới vừa muốn cười vừa muốn khóc. Hai cánh tay nhỏ bé chống đỡ ở trên lồng ngực cứng rắn của Hùng Thần Giai. Da thịt trơn nhẵn căng đầy tản ra khí nóng nồng nặc, vừa dịu dàng lại bá đạo, làm cho cô không thể rời bỏ. "Gấu..." Cô sờ sờ cơ ngực rắn chắc đang gần trong gang tấc. Cái miệng nhỏ nhắn lầm bầm kêu tên Hùng Thần Giai. Đầu ngón tay mảnh khảnh cũng vô tình di chuyển trên ngực hắn, thỉnh thoảng còn xẹt qua hai điểm màu đỏ sậm cứng rắn, làm Hùng Thần Giai kích tình khó nhịn mà rên rỉ. Cũng không biết là cô vô tình hay cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu/1536826/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.