Đây tuyệt đối là bữa cơm khổ sở nhất trong cuộc sống gần ba mươi năm qua của Tang Vãn Cách.
Thật vất vả mới ăn xong, ba Tang liền không kịp chờ đợi đã đem cô cùng Trình Cảnh Khu đuổi đi, trong miệng còn thao thao bất tuyệt muốn Trình Cảnh Khu mau dẫn cô đi về nghỉ ngơi, vì phòng ngừa Tang Vãn Cách lén trốn đi, ông thậm chí còn nhất định phải nhìn thấy cô ngồi vào trong xe mới bằng lòng bỏ qua.
Đôi môi Tang Vãn Cách cũng bị cắn đến trắng bệch, cô cứ chần chứ không muốn lên xe, cô thà ở nhà còn hơn đi cùng Trình Cảnh Khu, nhưng cô lại không thể nói thật với ba mẹ được, nếu như ba mẹ biết cô bây giờ đang ở chung cùng một tội phạm cưỡng gian bảy năm trước, cho dù mẹ có thể hiểu cho cô, nhưng ba là tuyệt đối sẽ không đồng ý, hơn nữa cô chắc chắn 100% ông sẽ không bỏ qua cho Gấu nhà cô đâu!
Cô không biết bây giờ Gấu đang làm gì, càng không biết anh có cùng ba cô đối kháng hay không. Cho dù có đi nữa, với lại vẫn còn một Trình Cảnh Khu ở đây?! ba mẹ anh ấy cả đời trồng trọt, đều là những nông dân chân chất, cô thật có thể đủ ích kỷ để giành lấy hạnh phúc của mình mà đánh vỡ sự yên bình của bọn họ sao?
Nắm chặt túi xách trong tay, Tang Vãn Cách khép ánh mắt, nhìn Trình Cảnh Khu vừa mỉm cười vừa kéo ra cửa tay lái phụ cho mình, cô lặng lẽ ngồi xuống.
Đôi mắt long lanh không khỏi mờ mịt. Gấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu/1536816/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.