Thấy Tang Vãn Cách không nói lời nào,bàn tay Trình Cảnh Khu vuốt ve trên trán cô chậm rãi trượt đến gò má mềm mại, thanh âm cũng bộc phát trầm thấp nhu hòa —— nếu như Tang Vãn Cách không cùng hắn lớn lên, nếu như trong tâm Tang Vãn Cách còn có hắn, thì với tình huống như vậy, cô nhất định sẽ bị hắn mê hoặc, trong mắt người ngoài nhìn thấy chính là một đôi kim đồng ngọc nữ trai tài gái sắc đang đánh tình mắng yêu, người con trai dịu dàng dùng đầu ngón tay vuốt ve cánh môi người con gái, vô hạn nhu tình. Nhưng trong bọn họ ai có thể biết được trong lòng Trình Cảnh Khu thật chất đang nghĩ cái gì?
" Tiểu Cách, tại sao không nói chuyện? Là đi chơi mệt mỏi quá sao?"
Hắn nắm hai bả vai Tang Vãn Cách đem kéo cô vào trong lòng ngực mình —— cô không có phản kháng, mà là khéo léo mặc hắn ôm khác thường,
"Ít ngày trước anh chỉ mới vừa nói muốn bắt đầu theo đuổi em, Tiểu Cách liền mất tích. Là em muốn tránh anh, hay chỉ là muốn ra ngoài dạo chơi thôi?"
"Em..." Tang Vãn Cách buộc mình ngước mắt lên nhìn thẳng vào đôi mắt Trình Cảnh Khu, trước cặp mắt đen thăm thẳm lại sâu xa kia cô cảm nhận thấy giống như là một sự bình tĩnh bên ngoài nhưng kì thực gió to sóng lớn lại đang cuộn trào bên trong, vừa sâu hun hút, lại vừa mỹ lệ thần bí và đầy nguy hiểm,
"Em... Em chỉ là tâm tình không tốt, muốn ra ngoài dạo chơi một chút mà thôi ——"
Trình Cảnh Khu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu/1536814/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.