Trình Cảnh Khu khẽ mỉm cười, vẫn dịu dàng như trước, chỉ có đáy mắt thăm thẳm quang ảnh biểu thị tâm hắn thật ra cũng không bình tĩnh như vẻ bề ngoài, hai cánh tay kiên cố ôm Tang Vãn Cách vào trong ngực, hôn lên trán của cô, lại dùng thái độ vô cùng thân mật sờ sờ đầu nhỏ của cô: "Tiểu Cách, em vì anh mà thành ra như vậy. Anh vẫn cho là bởi vì chuyện của bảy năm trước, cho nên em mới lâu như vậy không muốn tiếp nhận anh, hiện tại cuối cùng anh coi như đã hiểu, nguyên nhân em không tiếp nhận anh, bởi vì anh không còn hình tượng tốt đẹp trong lòng em nữa có phải không?"
Tang Vãn Cách dưới vòng tay hắn lắc đầu một cái: "Không phải ——"
Lời còn chưa dứt liền bị hắn cắt đứt: "Hoặc là, bởi vì anh sợ hù em nên mới che giấu bộ mặt thật đã làm em thất vọng? Tiểu Cách, anh mặc dù chèn ép tất cả người trong thiên hạ, tính tình lại ít lạnh lùng sắc đá, nhưng ở trước mặt em anh vĩnh viễn chỉ là Khu của em, chẳng lẽ em không hiểu điều này sao?" Bàn tay vuốt ve khuôn mặt mềm mại của Tang Vãn Cách, thanh âm thì thầm dịu dàng.
"Khu —— ý em không phải vậy." Tang Vãn Cách có chút khó xử, "Tại sao anh không hiểu? Bất kể bộ dạng của anh là gì, điều này với em đều không quan trọng, quan trọng là chúng ta thật sự không thể ở cùng một chỗ. Em không phải là cô thiếu nữ mười tám tuổi nữa, ý nghĩ của em đã thay đổi. Hiện tại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu/1536795/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.