Nếu không phải Hùng Thần Giai ôm bế cô lên xe cho bằng được thì khẳng định giờ này cô còn đang ở trong phòng làm việc, tiếp tục đỏ mặt giả vờ đà làm điểu không chịu ra ngoài.
Nhất thời ý loạn tình mê là một chuyện, tỉnh táo rồi lại là chuyện khác. Tang Vãn Cách làm thế nào cũng không dám tin tưởng mình đột nhiên có thể nói ra những lời như vậy, mặc dù trí nhớ cô hết sức rõ ràng, nhưng mà, nhưng mà bây giờ nhớ lại cô thật không dám tin mình sẽ nói những lời như vậy!
Cuối cùng, cô nhất quyết đem chuyện đó đổ rằng cô đã bị trúng tà.
Hùng Thần Giai rõ ràng rất không đồng ý với ý tưởng này của cô, nhưng dù thế nào, lời đã nói ra thì khó lòng mà thu hồi lại, cô muốn phủ nhận cũng không được.
Đối với thái độ rất ương bướng của Tang Vãn Cách, nhất quyết không muốn cùng hắn đi về nhà, Hùng Thần Giai không thể làm gì khác hơn là chọn thủ đoạn cứng nhắc, hắn nắm lấy thắt lưng, đùi của Tang Vãn Cách, trên cơ sở là vừa ôm vừa kéo lôi ra cửa trường học, rốt cuộc cũng lên xe được ── thật may Tang Vãn Cách kiên trì sau khi tan học mới bằng lòng ra khỏi cửa trường, cho nên trừ bác bảo vệ ra cũng không có người nào nhìn thấy.
Hùng Thần Giai bất mãn hết sức: "Em ghét bỏ anh sao?" Lúc ở trên giường rõ ràng cô nói cô muốn hắn mà.
Nhưng bây giờ hắn phải làm thế nào đây? Cô không muốn, hắn cũng không còn cách nào.
Tang Vãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu/1536762/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.