Hùng Thần Giai nhìn của bộ dáng đáng thương của Tang Vãn Cách, trong lòng không khỏi mềm nhũn, hắn chỉ là muốn cô ướt nhiều thêm chút, một chút cũng không có muốn ngược ý nghĩ của cô. Hôm nay cô khóc như vậy, hắn đương nhiên không thể không cảm thấy đau lòng.
Vội vàng nhả ra nụ hồng phấn mềm mại trong miệng, hắn nâng lên khuôn mặt nhỏ bé của giai nhân đang khóc như đóa hoa lê đẫm mình trong mưa, dịu dàng dụ dỗ: "Ngoan, công chúa, đừng khóc, anh không chọc em nữa được không? Anh không chọc em, không chọc, ngoan, đừng khóc..." Vừa nói vừa ở trên gương mặt cô hôn lung tung, khiến cho Tang Vãn Cách ngứa không chịu nổi phải cọ quậy đầu đung đưa trái phải muốn tách ra khỏi hắn.
"Anh, anh ──" Tang Vãn Cách nức nở, cái miệng nhỏ nhắn a a gọi, lại một câu đầy đủ đều không nói ra được, vừa rồi kích thích thật sự là quá lớn,loại ngập đầu trong khoái cảm trí mạng đó, làm sao có thể lên tiếng nói.
“ Anh chỉ là không chịu nổi, muốn thêm một lần nữa..." Thấy bộ dạng đáng thương của Tang Vãn Cách, Hùng Thần Giai cũng đau lòng muốn chết, miệng cứ nói liên tục, động tác trên tay cũng không còn êm ái, "Anh sắp không chịu nổi, công chúa, em trước hết để cho anh yêu thêm một lần nữa, có được hay không?" Trong thanh âm tràn đầy khẩn cầu.
Mặc dù phần lớn đại não của Tang Vãn Cách vẫn còn đang chơi vơi trong khoái cảm nhưng cũng không đại biểu cô không nghe được Hùng Thần Giai lúc bấy giờ đang nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu/1536721/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.