Trước đây, tôi có một cô bạn thân rất...xấu. Cô ấy nặng tám mươi cân, vóc dáng ục ịch nhưng khá nhanh nhẹn, đặc biệt tính cách rất đáng yêu. Cô ấy học giỏi, lạc quan và hài hước. Cô ấy sẵn sàng xắn tay áo chửi thẳng vào lũ con trai hay tỏ thái độ chọc ghẹo, giễu cợt mỗi khi gặp cô ấy đi trên đường. Cô ấy cũng được bạn bè xung quanh rất quý mến bởi tính cách thẳng thắn nhưng chân thành của mình.
Chúng tôi thân nhau tới mức tôi ở trọ một mình, những ngày hè rảnh rỗi cô ấy đến chơi với tôi, mượn quần đùi của tôi để mặc cho thoáng (béo mà, mặc quần bò khó chịu lắm, mùa hè nóng chảy mỡ ra),rồi hai đứa nằm lăn ra xem phim và ngáy khò khò. Có lần, tôi bất giác quay sang hỏi:
-Này, sao cậu không tìm lấy một người để yêu?
-Cậu nghĩ sẽ có một thằng con trai nào đó chấp nhận yêu tớ?
-Sao lại không? Cậu không thấy lũ con trai rất quý cậu à? Tính cậu rất hay mà!
-Con gái xấu ấy mà, dù cho tính cách có hay ho thế nào đi chăng nữa, cũng chỉ để quý mà thôi!
Tôi thấy lòng chùng lại. Cô ấy suy nghĩ tích cực, nhưng luôn thực tế, thực tế tới phũ phàng.
Tôi biết có nhiều cô gái luôn tự ti bởi vẻ bề ngoài của mình, tới mức khép mình và không dám giao tiếp với thế giới xung quanh. Họ mặc cảm, cho rằng "xấu" là một cái "tội" của chính bản thân. Và với lỗi lầm đó, họ phải trả giá bằng sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu-du-phong/2127780/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.