Trước đây, tôi có yêu một người con gái. Lúc đầu tôi cứ nghĩ chúng tôi bên nhau hạnh phúc êm đềm như bao cặp tình nhân khác. Nhưng dần dần, tôi nhận thấy cô ấy có những điều rất lạ... Một lần, khi chúng tôi ngồi cạnh nhau uống cà phê, tôi thắc mắc:
-Tại sao mỗi lần anh nắm tay em ngoài đường, em lại giận ra?
-Người ta nhìn, em ngại!
Chúng tôi yêu nhau khá lâu nhưng lại không có một bức ảnh chụp chung nào. Tôi hỏi:
-Em à, mình chụp chung một bức ảnh nhé!
-Không! Em không thích chụp ảnh.
-Nhưng mình yêu nhau mà, phải có bức hình làm kỷ niệm chứ...
-Để sau này đi...
Tôi thực sự muốn mình và cô ấy có một sợi dây gắn kết nào đó. Có lần tôi đề nghị:
-Em ơi, mình để relationship Facebook nhé!
-Không, em kết bạn với toàn họ hàng thôi. Em không muốn mọi người dị nghị...
-Dị nghị? Yêu anh khiến em xấu hổ sao?
-Không phải! Anh phiền quá đi, tình yêu đâu có cần phô trương.
-Không phải phô trương, mà là tự hào, tự tin thể hiện tình yêu của mình.
-Em không thích! Tình yêu mình, mình biết là đủ!
Những lần đó, tôi đều rất hy vọng để rồi nhận về mình những nỗi thất vọng chồng chất. Thế rồi một ngày, cô ấy lẳng lặng rời xa tôi để đến với một người khác. Tôi biết tin ngày hôm trước thì hôm sau, Facebook Cô ấy xuất hiện một trạng thái "Đang hẹn hò với...", kèm theo đó là một bức ảnh cô ấy hạnh phúc nắm tay một chàng trai lạ giữa phố đông người.
Tôi cười chua chát!
Một thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu-du-phong/139667/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.