[Ngày...tháng...năm...]
- Em muốn làm bạn gái anh không?
-...
- Đừng trả lời vội, suy nghĩ kĩ đi. Yêu loại người như anh rất nguy hiểm đấy! Nếu em nhận lời, anh sẽ đưa em theo tới công viên, sở thú, rạp chiếu phim, lên rừng, xuống biển... tới những nơi đẹp nhất, đáng đến nhất, và hôn em ở tất cả những nơi đó. Để sau này khi ăn rời bỏ em, dù em có bước chân đến đâu cũng chỉ nhìn thấy hình bóng của anh, ngửi thấy mùi hương của anh và nhớ tới những kỷ niệm ngọt ngào với anh mà thôi. Khi đó, em sẽ phải dằn vặt và nuối tiếc cả đời, em cam lòng chứ?
- Vậy, khi nào anh sẽ rời bỏ em?
- Khi em không còn cần anh nữa.
- Vậy em nhận lời.
- Đưa tay đây!
- Làm gì vậy?
- Đến nơi đầu tiên, thứ hai, thứ ba...Từ giờ, anh sẽ dắt em theo.
"Tình yêu là khi một người luôn muốn dắt bạn theo tới tất cả những ngóc ngách mà anh ta đặt chân đến, muốn có sự suất hiện của bạn trong mọi hình ảnh về ký ước của anh ta."
[Ngày...tháng...năm...]
- Anh đang giận em cơ mà, sao lại tới ôm em?
- Vì anh đã hứa dù thế nào cũng sẽ ôm em ngủ trước khi trời sáng.
- Anh không phải miễn cưỡng, nếu còn đang vướng bận trong lòng thì cái ôm cũng không trọn vẹn ý nghĩa của nó đâu.
- Anh không miễn cưỡng, chỉ là anh muốn dù trong lòng chúng ta có giận dỗi, trách móc, hờn ghen hay buồn bã vì đối phương thế nào đi nữa thì chúng ta cũng không quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-yeu-du-phong/139647/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.