Không ai nói gì.
“Chúng ta nói chuyện, được không?” Anh giơ tay lấy điếu xì gà từ khóe miệng cô, nhẹ nhàng đặt nó lên bàn.
Thiệu Tư Ý lắc đầu nói nhỏ: “Anh đã ở đây lâu rồi.”
Thiệu Tư Ý lấy giẻ lau, nhưng vẫn không thể lau sạch.
“Tôi xin lỗi, Tiểu Văn, cô ấy không cố ý.” “Cô ấy?” Thiệu Tư Ý nhướng mày, “Cô ấy nào?”Bốc hơi thành đám mây này đến đám mây khác trong trái tim cô.Thiệu Tư Ý và Đồng Ngự quay lại trước.
“Câm miệng!” Thiệu Tư Ý cắn răng: “Đừng nói tên cô ta ở nhà em!”
Trong tủ lạnh không có gì để uống. Đàm Tử Thành vẫn cau mày, nhìn về phía sau họ, quả nhiên, một lúc sau, Đinh Tinh Thần cũng bước vào với điếu thuốc trong miệng.
Giữa họ không còn gì để nói nữa rồi.
Cô gái nhỏ của anh.#
Đọc Full Tại truyentop.net
–
Đó là Đinh Tinh Thần.
Đồng Ngự liếm liếm khóe miệng, tức giận dựa vào sô pha, chậm rãi nói: “Vu Tiểu Văn, nếu muốn chơi vui vẻ thì cô câm mẹ mồm vào.”
Vu Tiểu Văn khịt mũi hai cái, hất cằm nói: “Đủ rồi, các cậu có bạn mới chơi cùng rồi, Thiệu Tư Ý, đám bạn này của tôi chơi vui không, cậu có chơi cùng được không?”“Số 52, đường Tư Kinh Nam, muốn đến thì anh đến nhanh lên, em sắp ra ngoài rồi.”Vu Tiểu Văn vừa tới, cô ta nhìn Thiệu Tư Ý tỏ vẻ khinh thường.
Đàm Tử Thành vẫn cau mày, nhìn về phía sau họ, quả nhiên, một lúc sau, Đinh Tinh Thần cũng bước vào với điếu thuốc trong miệng.
Cô ta buông lời đe dọa rồi xoay người chạy đi.“Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-y-tinh-than/912081/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.