Hắn nhìn Giang Nguyên, giọng nói cũng trở nên dịu dàng, "Sau này, anh luyện đàn cùng Nguyên Nguyên được không?"
Giang Nguyên sững sờ một lúc, rồi khuôn mặt đột nhiên trở nên vui vẻ, cười tươi lộ ra hàm răng trắng, mạnh mẽ đứng lên ôm hắn, cọ cọ thịt mềm trên má vào tai hắn, "Anh muốn là được rồi."
Chỉ cần anh thấy em đàn tốt là được rồi.
Đoạn Ký Hành ôm cậu vào lòng, siết chặt hai tay giống như muốn khảm cậu trong da thịt. Giang Nguyên "A!" một tiếng, rồi không chịu thua ôm chặt hắn. Hai người gắt gao ôm lấy nhau, người này so với người kia càng dùng sức hơn, khiến cho cái ôm ấm áp biến thành trò chơi ấu trĩ. Một lúc lâu sau, Giang Nguyên nhăn mặt ngẩng đầu nhìn hắn, thở hổn hển nói: "A Hành, không thở được."
Đoạn Ký Hành nở nụ cười, trong lòng buông bỏ mọi suy nghĩ vui vẻ chơi đùa cùng Giang Nguyên. Hắn ôm cậu lắc qua lắc lại, giống như một cái cái thuyền giấy lềnh bềnh trên mặt nước. Hắn khống chế động tác của mình, không để nó nhiễm lên dục vọng. Thiếu niên có làn da vô cùng hoàn mỹ, nhẵn mịn giống như ngọc thạch, chỉ cần sờ một cái, cả người hắn đã cảm thấy khô nóng.
"A Hành, hôm nay chúng ta không chơi trò kia sao?"
Đoạn Ký Hành nhíu mày, hỏi ngược lại cậu: "Nguyên Nguyên thích chơi trò đó sao?"
Giang Nguyên không chút do dự gật đầu đáp: "Thích, vô cùng thoải mái luôn." Cậu thích loại thân cận này, cậu không hề biết đâu là dục vọng, cả thế giới của cậu chỉ có một màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-xuan-ky/1683776/chuong-9-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.