Đoạn Ký Hành quyết tâm đập nồi dìm thuyền liều chết đến cùng đem người ấn lên thân cây, Giang Nguyên một tay dắt chó, cùng tiểu kim mao ngơ ngác không hiểu gì nhìn hắn. Hắn đối diện với đôi mắt đen láy, ngây thơ của Giang Nguyên, thiếu chút nữa thì máu mũi cũng chảy ra, hắn có chút cảm giác thất bại, gác đầu lên vai nam hài, hô hấp trở nên nặng nề, đôi môi rơi xuống vùng da lộ ra ngoài của cậu, thuận thế hôn lên.
Giang Nguyên sợ đến co rụt lại, cậu tỉnh tỉnh mê mê, chỉ cảm thấy môi Đoạn Ký Hành nóng vô cùng, làm cho toàn thân cậu cũng nóng lên, "A Hành...".
Đoạn Ký Hành "Ừ" một tiếng, chóp mũi lạnh lẽo ma sát khuôn mặt của nam hài, nhẹ nhàng ngửi ngửi như một hùng sư bắt được con mồi. Hắn một tay nâng cằm Giang Nguyên, nhìn vào hai mắt nhắm chặt run rẩy của cậu, lưng cậu dính sát vào thân cây đằng sau, không dám tạo ra bất cứ cử động nào. Đoạn Ký Hành nhẹ nhàng mà không kém phần trịnh trọng hôn cậu, đôi môi mềm mại không khác gì chủ nhân nó, cắn vào như một quả anh đào non mềm.
Hắn đang phải đấu tranh với dục vọng đáng sợ của mình, tim đập nhanh, bắp thịt co rút lại, hưng phấn đến cả người phát run. Hắn vô sự tự thông, mâm mê ngậm lấy đôi môi non mềm của Giang Nguyên, chậm rãi mút vào. Hắn chặn lại nam hài, thanh âm ám muội: "Nguyên Nguyên..." Rõ ràng đã đè con nhà người ta ra hôn lại còn giả vờ hỏi: "Có thể sao?"
Giang Nguyên không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-xuan-ky/1683765/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.