🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thu đi đông tới, lại đến cuối năm.



Tuyết phủ Trường An, tầm tã kéo dài.



Ra ngoại ô, nhưng lại thấy tuyết phủ đầy núi, từng dãy núi uốn lượn như dã thú ngủ say, chẳng biết khi nào thức tỉnh.



Đất trời là sắc trắng mênh mông, ngôi chùa nằm trên đỉnh núi kia cũng không ngoại lệ.



Lớp tuyết đọng đè cong một nhánh cây tùng, chạc cây đung đưa, phớt qua chữ lớn trên tấm biển gỗ: Tê Sơn Tự.



Ngôi chùa tọa lạc ở ngoại ô thành Trường An, đương lúc sớm mai, rất ít khách hành hương.



Vài tiếng chuông ngân vang, một bóng áo đỏ xuyên qua trước cửa chùa bị tuyết trắng bao phủ.



Thi Đại mặc áo choàng váy đỏ, nửa gương mặt vùi trong cổ áo lông xù trắng, bước chân nhanh nhẹn, để lại dấu chân như mây trôi lững lờ dưới nền tuyết.



Trước người nàng là cây bồ đề treo đầy giấy cầu nguyện đỏ thắm.



Sắp đến giao thừa, cầu phúc cho năm mới là truyền thống của Đại Chiêu.



Thi Đại không nhìn cũng biết, trong những tờ giấy cầu nguyện đa dạng trên cây, chắc chắn viết đầy mong đợi của bách tính dành cho năm mới.



Sáng nay thời tiết tốt, nàng và cả nhà cùng đến Tê Sơn Tự, dính chút niềm vui cầu phúc.



"Nghe nói Tê Sơn Tự rất linh."



Mạnh Kha lấy xấp giấy cầu nguyện trong chùa ra, lần lượt chia cho mọi người:



"Năm mới sắp đến, các con có nguyện vọng gì?"



Nhận giấy đỏ từ tay mẹ, Thi Đại giành đáp trước:



"Dạ...bình an vui vẻ là được ạ."

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-xua-ke-ngoc-luon-khac-phan-dien/3563456/chuong-135.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.