Khi trải qua họa cảnh, định vị mà Thi Đại dành cho nó là một bộ phim điện ảnh nhập vai.
Tất cả hành động của Ngu Tri Họa, tương tự như cắt nối biên tập. Ghép hai đoạn phim ngắn không liên quan lại với nhau, để khán giả nảy sinh ảo giác chúng là một thể thống nhất.
Cảnh mà họ nhìn thấy, thực ra là thứ mà Ngu Tri Họa muốn để họ thấy.
Một phía không chút đề phòng gặp phải một phía phí hết tâm cơ, bị lừa đến triệt để.
Trong sảnh yên ắng, không ai lên tiếng, không khí bị kéo căng như dây cung.
Thi Đại siết chặt lá bùa, chuẩn bị phản kích bất kỳ lúc nào.
Sắc mặt Thẩm Lưu Sương hờ hững, ngón cái vuốt ve mặt nạ na sư nơi thắt lưng.
Đây là nguyên nhân nàng ta ngồi giữa Ngu Tri Họa và Thi Đại.
Chẳng biết Ngu Tri Họa đã sống bao nhiêu năm, nói không chừng có thủ đoạn gì đó tổn thương người khác. Kinh nghiệm thực chiến của Thẩm Lưu Sương phong phú, ngăn trước người Thi Đại, có thể bảo vệ nàng bình an.
"Nói một cách đơn giản."
Trong bầu không khí tĩnh lặng khiến lòng người bất an, Thi Đại phá vỡ trầm mặc:
"Vệ Tiêu chính là tà tu đã tu luyện tâm nhân pháp. Tâm nhân pháp cần người thuần âm, lúc cô điều tra sinh thần bất tự của người chết, từng bị người khác nhìn thấy, khiến Trấn Ách Ti nghi ngờ."
"Cho nên cô và Vệ Tiêu tự biên tự diễn, thông qua họa cảnh, khiến chúng ta hiểu lầm Vệ Tiêu trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-xua-ke-ngoc-luon-khac-phan-dien/3377462/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.