Edit: Kally
Beta: Phong
Ở trong thế giới của học sinh cấp ba, khi nói rằng mình sẽ suy nghĩ về cơ bản đã là một chuyện được chốt rồi.
Hứa Tinh Lạc nghĩ thầm, thật là kiêu ngạo.
Nhưng đúng là đáng yêu quá đi mất, hắn không có ý muốn vạch trần người ta, chỉ là nở nụ cười thấp giọng nói: "Yêu cậu lắm."
Đối với cái miệng Hứa Tinh Lạc luôn tuôn ra đủ lời cợt nhã, Tống Thanh Chấp cũng đã quen rồi, nhưng không tránh khỏi, dấu vết khả nghi ở dưới tai cậu vẫn không hề mờ đi, điều này khiến cậu bối rối cực kì.
"Hứa Tinh Lạc." Tống Thanh Chấp kéo giãn khoảng cách giữa hai người, nghiêm túc nói: "Tôi đã nói ở bên ngoài không được dựa gần tôi như vậy."
"Ồ?" Hứa Tinh Lạc buồn cười nhìn cậu: "Nhưng nếu không làm vậy thì chẳng lẽ tôi chỉ ngồi với cậu thôi sao? Như vậy thì cậu có hài lòng không?"
Cảm nhận được ẩn ý trong lời nói của đối phương, Tống Thanh Chấp xấu hổ mím môi: "Dù sao thì cậu cứ nghe tôi nói đi."
"Được thôi." Hứa Tinh Lạc sát lại gần nâng cằm người kia lên, nỉ non: "Bữa tối cũng đã ăn xong rồi, hôn tạm biệt cũng không quá đáng đâu nhỉ." Hắn tự quyết định luôn, rất bá đạo mà cho phép sau đó nghiêng đầu ngậm lấy đôi môi Tống Thanh Chấp, hôn cậu thật sâu.
Tống Thanh Chấp trợn tròn mắt, tên ngốc này......
Thật sự là có thể động dục mọi lúc mọi nơi.
Đáng giận là nụ hôn của đối phương lúc nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-xua-cong-2-da-sung-cong-4/3597827/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.