Chuyển ngữ: Cực Phẩm
13
Cho nên hôm nay Đường Tiêu không kiềm chế được nữa.
Lúc Yến Tú xoay xoay hết khúc đại ương ca về phòng mình thì thấy Đường Tiêu đang ngồi nghiêm chỉnh trong phòng ngủ mình.
Yến Tú hoảng sợ: Ai nha má ơi sư phụ đang làm gì thế? Chui vào phòng con ngồi như quỷ vậy! Ôi cha làm con sợ muốn chết.
Đường Tiêu lại hoàn toàn chẳng biết phải trả lời làm sao:...
Vẻ mặt Yến Tú e thẹn: Sư phụ phụ, sao người lại tùy tiện vào khuê phòng của người ta vậy?
Đường Tiêu từ từ hồi thần, ngượng ngùng gãi đầu một cái: Ta có việc hỏi con.
Yến Tú: Gì vậy?
Đường Tiêu: Dạo này con và Đường Lâm rất thân thiết nhỉ.
Yến Tú: Đúng thế, vậy thì sao?
Vẻ mặt Đường Tiêu chính trực: Sư phụ nghĩ là chuyện quan trọng ở tuổi con giờ là chăm chỉ luyện võ công cho thật giỏi, đọc nhiều sách...
Yến Tú cắt lời, hỏi trắng ra: Ý sư phụ là muốn con không đi với hắn nữa đúng không?
Đường Tiêu không được tự nhiên nhẹ giọng ừ một tiếng.
Yến Tú lập tức nghiêng đầu: Vì sao?
Đường Tiêu giật mình, đột nhiên phát hiện mình cũng không biết vì sao, chỉ biết nhất định là phải nói, thật ra là mỗi ngày nhìn hai người bọn họ cùng một chỗ thì mình không vui lắm, vì thế nói úp úp mở mở: Ta không... không thích vậy.
Yến Tú mỉm cười, nụ cười kia không biết thế nào, dường như có chút mùi vị cưng chiều: Con sẽ chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-x-duong-nguoi-nhin-cai-gi/1936654/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.