Đi trên đường lớn có rất nhiều ánh mắt đổ dồn về phía Vũ Mặc Hàn và Lê Tịch Tuyết, có ánh mắt thì sợ hãi cũng có ánh mắt thì ghen ghét, và còn có những lời bàn tán xôn xao về hai người.
Vũ Mặc Hàn và Lê Tịch Tuyết vẫn như cũ một chút cũng không quan tâm họ nói gì, nhìn gì. Vũ Mặc Hàn chỉ lẳng lặng vừa đi thi thoảng lại lướt nhìn về phía Lê Tịch Tuyết bên cạnh.
Vũ Mặc Hàn thấy ánh mắt vô cùng bình thản của Lê Tịch Tuyết khi nghe những lời nói đó trong lòng có một cảm giác hài lòng, nữ tử hắn nhìn trúng đúng là không giống như những nữ nhân diêm dúa khác.
Vũ Mặc Hàn lại nhìn xuống bàn tay mình từ đầu vẫn nắm lấy bàn tay ấm áp của nàng chưa từng buông ra. Trên môi bất giác cong lên thành nụ cười thoáng qua rồi thôi.
Vũ Mặc Hàn cảm nhận bản thân từ khi gặp được Lê Tịch Tuyết đã tự phá bỏ không ít quy tắc của bản thân.
Đi được một đoạn không xa thì bỗng Vũ Mặc Hàn đứng lại rồi nhìn Lê Tịch Tuyết nói:
- Ngươi thật sự muốn đến Mộc Nhã Lâu.
Lê Tịch Tuyết gật gật đầu rồi đáp lại hắn:
- Đương nhiên đến, dù sao cũng là nơi có trà ngon bánh thơm. Ta đương nhiên muốn đến ăn thử.
Vũ Mặc Hàn trong lòng mang ý cười gật đầu, dù sao Mộc Nhã Lâu cũng là nơi mà hắn cùng người kia mở ra. Nói chính xác là hắn bỏ bạc còn người kia bỏ công.
Lê Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vuong-phi/2624325/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.