Ngay sau đó Lê Tịch Tuyết được Vũ Mặc Hàn ôm lên xe ngựa ngay trước mặt tất cả mọi người.
Vũ Thái Thành trong lòng vô cùng bực bội, thù hận ngày càng tăng lên. Lẽ ra trước đây hắn nên nghe lời Lê Tịch Nghị cùng ông ta xin hoàng thượng hủy hôn ước của nàng với tên Vũ Mặc Hàn mới đúng. Hơn nữa trước đây Lê Tịch Tuyết si mê mình như vậy không cớ nào lại thay đổi nhanh như vậy. Chắc hẳn vẫn đang muốn chọc giận mình. Bàn tay Vũ Thế Thành nắm chặt thành quyền nhìn Lê Tịch Lan Hoa đứng bên cạnh mặt nhõng nhẽo mà càng thêm chán ghét.
Lê Tịch Lan Hoa nhận thấy sự ghẻ lạnh của thái tử trong lòng co rút, ánh mắt chuyển về hướng Lê Tịch Tuyết căm phẫn. Trong lòng không ngừng oán trách Lê Tịch Tuyết, lẽ ra lúc trước nên cho người dìm chết ả ta ở trong hồ mới đúng. Lần này nhất định cữu cữu sẽ giúp nàng lấy cái mạng của ả ta.
Mục Thanh Chiêu sắc mặt cũng không hòa nhã hơn, hơn 3 năm Vũ Mặc Hàn ở biên cương trung nguyên ngày nào nàng cũng tới bắt chuyện với huynh ấy, quan tâm và chăm sóc huynh ấy. Đúng là hắn có từng nói chuyện với nàng cũng từng để nàng chăm sóc lúc bị thương. Nhưng chưa lần nào hắn thân mật và dành ánh mắt ôn nhu với nàng như vậy. Ánh mắt Mục Thanh Chiêu nhìn Lê Tịch Tuyết càng ngày càng tàn độc hơn. Nàng dõ dàng là không can tâm để bị mất huynh ấy vào tay một kẻ phế vật như vậy.
Vũ Mặc Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vuong-phi/2624296/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.